Đất nước suy sụp phụ lão phù trì. Nước nhà hưng, suy, tồn, vong phụ lão đều gánh trách nhiệm rất nặng nề… Đối với gia đình, đối với Tổ quốc, phụ lão có trọng trách là bậc tôn trưởng. Đối với làng xóm, đối với bà con, phụ lão có sự tín nhiệm lớn lao.
Trách nhiệm bồi thường của cha mẹ đối với thiệt hại do con chưa thành niên chưa đủ 15 tuổi là trách nhiệm bồi thường thiệt hại ngoài hợp đồng được qui định tại K2 - Đ606 Bộ luật dân sự, không phải là trách nhiệm của người giám hộ đương nhiên. Theo Điều 61
Em hãy trao đổi với bố mẹ hoặc người thân trong gia đình về vấn đề đảm bảo an toàn và sức khoẻ nghề nghiệp của họ. Em hãy tìm kiếm thông tin tuyển dụng và chỉ rõ những yêu cầu về phẩm chất, năng lực của nhóm nghề em quan tâm.
Tấm gương của cha mẹ để con noi theo đầu tiên là cách cư xử với nhau, cư xử với cha mẹ, ông bà, với những người xung quanh và thái độ trách nhiệm với xã hội. Cha mẹ là tấm gương đầu đời gần gũi với con.
Báo Đấu thầu - Cơ quan của Bộ Kế hoạch và Đầu tư. (BĐT) - 2 năm qua, vừa chống dịch, vừa kinh doanh, vừa thực thi trách nhiệm xã hội, nhưng điểm khác biệt của ngành ngân hàng so với các ngành kinh tế khác là ghi nhận hiệu quả hoạt động vượt trội. đối diện
Vay Tiền Nhanh Ggads. YOMEDIA Trả lời 3 Công cha như núi Thái Sơn, Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra. Một lòng thờ mẹ kính cha, Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con. Câu thơ vang lên như xoáy mạnh vào tim tôi. Có bao giờ bạn tự hỏi rằng thứ tình cảm nào là cao cả và thiêng liêng nhất? Đó chính là tình cảm gia đình, một thứ tình cảm mà bấy lâu nay đã bảo bọc, nuôi dưỡng tâm hồn ta. Nó khiến tôi suy nghĩ đến trách nhiệm của một người con đối với gia đình thân yêu của mình. Vậy trách nhiệm đó là gì? Trách nhiệm có nghĩa là mỗi người cần phải ý thức tự giác làm những gì mình được giao và những gì người khác muốn mình làm, cụ thể ở đây chính là cha mẹ. Đó là bổn phận mà con cái phải hoàn thành, đây cũng chính là đạo làm con từ xưa đến nay. Mỗi con người cần phải xác định rõ và thực hiện tốt trách nhiệm của mình đối với cha mẹ. Bởi trên thế gian này, không có tình thương yêu nào sánh bằng tình thương yêu của cha mẹ dành cho con. Nó to lớn như núi cao biển rộng và đã được thể hiện rất nhiều trong thơ ca. Vì thế, mỗi người con đều phải có trách nhiệm làm tròn chữ hiếu để không phụ lòng cha mẹ. Vậy chúng ta phải làm gì để hoàn thành tốt trách nhiệm của mình? Bổn phận lớn nhất của con cái là phải biết vâng lời cha mẹ, nghe theo những lời hay lẽ phải của cha mẹ. Khi còn ngồi trên ghế nhà trường, chúng ta phải học tập thật tốt để có thể xây dựng một tương lai tươi đẹp cho bản thân, không phụ công ơn nuôi dưỡng của cha mẹ. Ngoài ra còn phải biết tránh xa những thói hư tật xấu của xã hội và rèn luyện những đức tính tốt đẹp cho bản thân như cư xử đúng mực với những người xung quanh mình nhất là người lớn, yêu thương và tôn trọng mọi người, không xa hoa đua đòi với bạn bè…Và quan trọng hơn hết, chúng ta phải biết quan tâm, chăm sóc và giúp đỡ cha mẹ từ những việc nhỏ nhất. Đó là tất cả những gì mà một người con phải có trách nhiệm thực hiện để làm tròn chữ hiếu của mình. Chữ hiếu là nền tảng của đạo lý và luân thường của con người, vì thế ai mà không đối xử tốt với cha mẹ là người thân của mình thì xã hội cũng không còn tử tế với họ nữa. Hiếu với cha mẹ không những chỉ cốt giữ được lòng kính mến là đủ mà còn làm cho cha mẹ vui lòng. Cha mẹ là người sinh ra con cái, và có một kỳ vọng lớn lao vào con cái, con cái hạnh phúc, cha mẹ hạnh phúc. Vì vậy hiếu thảo với cha mẹ là một nền tảng của tình yêu thương trong xã hội con người chúng ta. Con cái dù có thành công hay thất bại, gia đình vẫn là mái ấm duy nhất luôn cùng con trên bước đường đời. Bên cạnh đó, trong thực tế có rất nhiều đứa con không có trách nhiệm với gia đình, cha mẹ. Họ chỉ biết quan tâm đến bản thân mình, vui chơi quên ngày tháng mà không hề nghĩ đến cha mẹ đang ngày đêm lao động, đổ mồ hôi nước mắt để cho con một cuộc sống ấm êm, sung sướng. Tôi tự hỏi rằng tại sao trên cõi đời này lại còn tồn tại những đứa con bất hiếu như thế? Nỡ nào quên đi những tình cảm gia đình thiêng liêng, cao quý. Có phút giây bất chợt nào đó, những người con chợt nghĩ ra rằng mình vẫn còn một người mẹ, một người cha sống trên cõi đời này không? Nếu sau này cha mẹ mất đi mà có hối tiếc thì cũng đã muộn mất rồi. Tóm lại, mọi người con đều phải sống có trách nhiệm với gia đình của mình, nhất là khi còn có cha mẹ để yêu thương, để làm chỗ dựa cho mình trong những lúc vấp ngã trong cuộc sống. Tình cảm gia đình là một dòng suối ấm áp, hiền hòa nuôi dưỡng tâm hồn ta, giúp ta có thể đứng vững trên đường đời đầy chông gai. Vậy ngay từ bây giờ, chúng ta hãy sống thật có trách nhiệm với cha mẹ, không bao giờ làm cha mẹ buồn lòng để không phải hối hận khi họ đã ra đi mãi mãi… Like 0 Báo cáo sai phạm Dàn ý cho bạn nào cần nè 1. Mở bài Dẫn ra một vài câu ca dao tục ngữ rồi đi vào vấn đề cần nghị luận. 2. Thân bài a. Định nghĩa Đó là ý thức của con người về những việc, những hành động mình cần phải làm và được người khác kỳ vọng, mà trong bài viết này chính là trách nhiệm với cha mẹ, bao gồm sự yêu thương, chăm sóc và lòng biết ơn. b. Vì sao ta phải có trách nhiệm đối với cha mẹ? Cha mẹ là người đã sinh ra ta, cho ta sinh mạng, mẹ đã hy sinh cả tuổi thanh xuân, nhan sắc, chịu bao cực khổ để nuôi nấng ta thành người. Cha đã hy sinh cả cuộc đời, làm lụng vất vả để cho ta một cuộc sống đầy đủ vật chất. Tuy chịu nhiều vất vả nhưng cha mẹ chưa bao giờ ca thán lấy nửa lời. Không chỉ sinh ra ta, nuôi lớn ta thành người, mà chính cha mẹ là người cho ta một cuộc đời tốt đẹp, bao dung ta hết lần này đến lần khác. Cho dù cả thế giới có bỏ rơi bạn nhưng cha mẹ thì không bao giờ. Cha mẹ là người duy nhất hy sinh tất cả vì chúng ta, ước muốn duy nhất của họ là cho chúng ta một cuộc đời tốt đẹp lấy ví dụ nhân vật Lão Hạc. Cha mẹ là người đóng vai trò quan trọng nhất trong việc giáo dục chúng ta thành người, cho chúng ý thức về thế giới, nâng bước ta vào đời. c. Trách nhiệm của con cái Khi cha mẹ còn trẻ khỏe, chúng ta có trách nhiệm khiến cha mẹ luôn vui vẻ, hạnh phúc, không phải phiền lòng. Luôn luôn rèn luyện tu dưỡng đạo đức, học tập chăm chỉ để khiến cha mẹ yên tâm, có trách nhiệm giúp cha mẹ san sẻ gánh nặng. Khi cha mẹ già yếu thì có trách nhiệm chăm lo cho cuộc sống của cha mẹ, thường xuyên thăm hỏi sức khỏe của cha mẹ, nếu cha mẹ ốm đau thì phải tận tình chăm sóc, đưa đi thăm khám không quản nắng mưa. Khi cha mẹ đã già yếu, đầu óc không minh mẫn thì ta lại càng phải ân cần hơn nữa, không được làm cha mẹ cảm thấy bản thân là gánh nặng của con cái, phải dốc hết lòng yêu thương, chăm sóc. Khi cha mẹ chẳng may qua đời, thì phận là con cái phải có trách nhiệm lo liệu tang lễ, hậu sự cho thật chu đáo, tỏ rõ tấm lòng đau xót, tiếc thương, hằng năm cúng giỗ, lễ tết cũng nhất định phải tươm tất đầy đủ. d. Phê phán một số những bất cập trong xã hội hiện tại. Nhẫn tâm bỏ rơi cha mẹ, không thăm hỏi chăm sóc, đối xử lạnh lùng với cha mẹ. Có kẻ còn ác tâm hành hạ, đánh đập cha mẹ già. Mải miết lao theo những cuộc vui của bản thân mà không để tâm đến cha mẹ già mong ngóng từng ngày. => Khi cha mẹ đã mất đi rồi thì có hối hận cũng đã muộn màng. 3. Kết bài Nêu cảm nghĩ cá nhân. Like 0 Báo cáo sai phạm Dàn ý cho bạn nào cần nè 1. Mở bài Dẫn ra một vài câu ca dao tục ngữ rồi đi vào vấn đề cần nghị luận. 2. Thân bài a. Định nghĩa Đó là ý thức của con người về những việc, những hành động mình cần phải làm và được người khác kỳ vọng, mà trong bài viết này chính là trách nhiệm với cha mẹ, bao gồm sự yêu thương, chăm sóc và lòng biết ơn. b. Vì sao ta phải có trách nhiệm đối với cha mẹ? Cha mẹ là người đã sinh ra ta, cho ta sinh mạng, mẹ đã hy sinh cả tuổi thanh xuân, nhan sắc, chịu bao cực khổ để nuôi nấng ta thành người. Cha đã hy sinh cả cuộc đời, làm lụng vất vả để cho ta một cuộc sống đầy đủ vật chất. Tuy chịu nhiều vất vả nhưng cha mẹ chưa bao giờ ca thán lấy nửa lời. Không chỉ sinh ra ta, nuôi lớn ta thành người, mà chính cha mẹ là người cho ta một cuộc đời tốt đẹp, bao dung ta hết lần này đến lần khác. Cho dù cả thế giới có bỏ rơi bạn nhưng cha mẹ thì không bao giờ. Cha mẹ là người duy nhất hy sinh tất cả vì chúng ta, ước muốn duy nhất của họ là cho chúng ta một cuộc đời tốt đẹp lấy ví dụ nhân vật Lão Hạc. Cha mẹ là người đóng vai trò quan trọng nhất trong việc giáo dục chúng ta thành người, cho chúng ý thức về thế giới, nâng bước ta vào đời. c. Trách nhiệm của con cái Khi cha mẹ còn trẻ khỏe, chúng ta có trách nhiệm khiến cha mẹ luôn vui vẻ, hạnh phúc, không phải phiền lòng. Luôn luôn rèn luyện tu dưỡng đạo đức, học tập chăm chỉ để khiến cha mẹ yên tâm, có trách nhiệm giúp cha mẹ san sẻ gánh nặng. Khi cha mẹ già yếu thì có trách nhiệm chăm lo cho cuộc sống của cha mẹ, thường xuyên thăm hỏi sức khỏe của cha mẹ, nếu cha mẹ ốm đau thì phải tận tình chăm sóc, đưa đi thăm khám không quản nắng mưa. Khi cha mẹ đã già yếu, đầu óc không minh mẫn thì ta lại càng phải ân cần hơn nữa, không được làm cha mẹ cảm thấy bản thân là gánh nặng của con cái, phải dốc hết lòng yêu thương, chăm sóc. Khi cha mẹ chẳng may qua đời, thì phận là con cái phải có trách nhiệm lo liệu tang lễ, hậu sự cho thật chu đáo, tỏ rõ tấm lòng đau xót, tiếc thương, hằng năm cúng giỗ, lễ tết cũng nhất định phải tươm tất đầy đủ. d. Phê phán một số những bất cập trong xã hội hiện tại. Nhẫn tâm bỏ rơi cha mẹ, không thăm hỏi chăm sóc, đối xử lạnh lùng với cha mẹ. Có kẻ còn ác tâm hành hạ, đánh đập cha mẹ già. Mải miết lao theo những cuộc vui của bản thân mà không để tâm đến cha mẹ già mong ngóng từng ngày. => Khi cha mẹ đã mất đi rồi thì có hối hận cũng đã muộn màng. 3. Kết bài Nêu cảm nghĩ cá nhân. Like 0 Báo cáo sai phạm Nếu bạn hỏi, bạn chỉ thu về một câu trả lời. Nhưng khi bạn suy nghĩ trả lời, bạn sẽ thu về gấp bội! Lưu ý Các trường hợp cố tình spam câu trả lời hoặc bị báo xấu trên 5 lần sẽ bị khóa tài khoản Gửi câu trả lời Hủy ZUNIA9 Các câu hỏi mới Viết bài văn kể về việc làm tốt tốt em đã làm khiến bố mẹ vui lòng Kể về việc làm tốt khiến bố mẹ vui lòng 28/10/2022 1 Trả lời Kể kỉ niệm với con vật nuôi mà em yêu thích Kể kỉ niệm về con vật nuôi mà em yêu thích 29/10/2022 0 Trả lời Kể kỉ niệm với con vật nuôi mà em yêu thích Kể kỉ niệm về con vật nuôi mà em yêu thích 29/10/2022 0 Trả lời Đóng vai nhân vật chị Dậu kể lại cuộc đối đầu giữa Chị Dậu với bọn tay sai trong đoạn trích"Tức nước vỡ bờ" trích "Tắt đèn" của Ngô Tất Tố _Đóng vai nhân vật kể lại cuộc đối đầu giữa Chị Dậu với bọn tay sai trong đoạn trích"Tức nước vỡ bờ" trích "Tắt đèn" của Ngô Tất Tố. 01/11/2022 0 Trả lời Dấu hỏi chấm sau câu "Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố tìm mà hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi... toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn; không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương; không bao giờ ta thương... Vợ tôi không ác, nhưng thị khổ quá rồi. Một người đau chân có lúc nào quên được cái chân đau của mình để nghĩ đến một cái gì khác đâu? Khi người ta khổ quá thì người ta chẳng còn nghĩ gì đến ai được nữa. Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau, ích kỉ che lấp mất. Tôi biết vậy, nên tôi chỉ buồn chứ không nỡ giận." 01/11/2022 0 Trả lời Kể lại cái chết của lão Hạc Giúp mình với mình cần gấp 06/11/2022 0 Trả lời Nêu ý nghĩa văn bản Chiếc bát vỡ Ở thành phố kia có một bác thợ rèn, bác có một người con trai duy nhất. Bác rất quý anh vì từ bé tới lớn anh đều là một con người xuất chúng. Anh vừa đẹp trai vừa giỏi giang, làm bố rất tự hào. Một ngày nọ, không may cậu bị tai nạn xe hơi, tuy giữ được tính mạng nhưng lại bị mất cả hai chân. Tuyệt vọng, hàng ngày anh ngồi ủ rũ trong phòng, im lặng nhìn ra cửa sổ. Một lần, vì quá đau khổ, anh tìm cách tự tử bằng cách uống thuốc ngủ, nhưng may thay cha anh kịp thời phát hiện đưa anh tới bệnh viện, cứu anh qua cơn nguy kịch. Một ngày sau người con trai tỉnh, bác thợ rèn mang đồ ăn tới cho con. Anh con trai tức giận hất đổ khay đồ ăn, rồi chỉ chiếc bát vỡ dưới nền, nói – Cha à, cha cứu con làm gì, cuộc đời con giờ như chiếc bát vỡ kia rồi, mãi mãi không lấy lại được nữa! Người cha già tội nghiệp lặng lẽ xoa đầu người con trai, vỗ về rồi giúp anh nằm nghỉ. Xong ông dọn dẹp những thứ dưới đất, đôi mắt ông đỏ hoe. Một tuần sau anh được đưa trở nhà. Anh thấy trên bàn mình có một chiếc bát sắt. Anh lấy làm lạ lẫm. Xem thêm Người vợ mù – Con có biết nguồn gốc chiếc bát sắt này không, con trai? – Ưm…ý cha là? – Anh ấp úng nói. – Chính là chiếc bát sành hôm trước đó con, cha cho nó vào lò nung, cho thêm sắt nữa, rồi đúc ,thế là nó trở thành chiếc bát sắt này đó con. Ông tiếp – Con à, cuộc đời chúng ta có lúc sẽ như chiếc bát vỡ. Nhưng chỉ cần ta cho thêm khát vọng sống rồi nung trong ý chí, xong đúc trong tình yêu thì mọi chuyện sẽ lại ổn con à. Thì dù có đập, có ném thế nào ta cũng sẽ không bao giờ vỡ nữa đâu con. – Vâng, thưa cha, con đã hiểu. Nói rồi anh vươn người ôm lấy cha mình. Cả hai cha con cùng khóc vì xúc động. 06/11/2022 0 Trả lời Nêu cảm nhận của em về nhân vật chị Dậu trong đoạn trích Tức nước vỡ bờ Nêu cảm nhận của em về nhân vật chị Dậu trong đoạn trích Tức nước vỡ bờ 08/11/2022 0 Trả lời Cách nhận biết nội dung đề tài ,bối cảnh,chi tiết tiêu biểu , phương thức biểu đạt - nhận biết nội dung đề tài ,bối cảnh,chi tiết tiêu biểu , phương thức biểu đạt -nhận bt đc các từ tượng hình, từ tượng thanh, trợ từ thán từ và chỉ ra tác dụng 09/11/2022 0 Trả lời Hãy đóng vai Giôn-xi kể lại câu chuyện cô đi thăm cụ Bơ-men ac giúp e với ạ e đang cần gấp 10/11/2022 0 Trả lời Viết một một bài bút ký về thầy cô hoặc mái trường cíu đi màcái này là toi phải làm tập san cho trường á 10/11/2022 0 Trả lời Nội dung chính của ngữ liệu Nhà Nghèo,Tô Hoài từ hình ảnh phía dưới 12/11/2022 0 Trả lời Kể lạI cái chết của Lão Hạc Giúp mình với 13/11/2022 0 Trả lời Kể lại cuộc gặp gỡ người thân sau 1 năm xa cách kể lại cuộc gặp gỡ người thân sau 1 năm xa cách 13/11/2022 0 Trả lời Làm sao để có tình bạn đẹp ? Viết đoạn văn ngắn rút ra bài học từ văn bản trên. Đọc văn bản sau và trả lời những câu hỏi Lỗi lầm và sự biết ơn Hai người bạn cùng đi qua sa mạc. Trong chuyến đi, giữa hai người có xảy ra một cuộc tranh luận và một người nổi nóng không kiềm chế được mình nên đã nặng lời miệt thị người kia. Cảm thấy bị xúc phạm, anh không nói gì, chỉ viết lên cát Hôm nay người bạn tốt nhất của tôi đã làm khác đi những gì tôi nghĩ. Họ đi tiếp, tìm thấy một ốc đảo và quyết định đi bơi. Người bị miệt thị lúc nãy bây giờ bị đuối sức và chìm dần xuống. Người bạn kia đã tìm cách cứu anh. Khi đã lên bờ, anh lấy một miếng kim loại khắc lên đá Hôm nay người bạn tốt nhất của tôi đã cứu sống tôi. Người kia hỏi Tại sao khi tôi xúc phạm anh, anh viết lên cát, còn bây giờ anh lại khắc lên đá? Anh ta trả lời Những điều viết lên cát sẽ mau chóng xóa nhòa theo thời gian, nhưng không ai có thể xóa được những điều tốt đẹp đã được ghi tạc trên đá, trong lòng người. Vậy mỗi chúng ta hãy học cách viết những nỗi đau buồn, thù hận lên cát và khắc ghi những ân nghĩa lên đá. theo Hạt giống tâm hồng Câu 1 Làm sao để có tình bạn đẹp ? câu 2 viết đoạn văn ngắn rút ra bài học từ văn bản trên em đang cần gấp ạ giúp em với ạ 14/11/2022 0 Trả lời Viết đoạn văn nêu cảm nhận về nhân vật được nói đến trong 2 đoạn ngữ liệu sau đây Ngữ liệu 1 Nuôi cháu bảy năm trời, mãi cho đến khi nó đã mười hai, bà cho nó đi làm con nuôi người ta lấy mười đồng. Thì cải mả cho bố nó đã mất tám đồng rồi. Còn hai đồng bà dùng làm vốn đi buôn, kiếm mỗi ngày dăm ba xu lãi nuôi thân. Có chạy xạc cả gấu váy, hết chợ gần đến chợ xa, thì mới kiếm nổi mỗi ngày mấy đồng xu. Sung sướng gì đâu! Ấy thế mà ông trời ông ấy cũng chưa chịu để yên. Năm ngoái đấy, ông ấy còn bắt bà ốm một trận thập tử nhất sinh. Có đồng nào hết sạch. Rồi chết thì không chết nhưng bà lại bị mòn thêm rất nhiều sức lực. Chân tay bà đã bắt đầu run rẩy. Người bà thỉnh thoảng tự nhiên bủn rủn. Đang ngồi mà đứng lên, hai mắt cũng hoa ra. Đêm nằm, xương cốt đau như giần. Đi đã thấy mỏi chân. Như vậy thì còn buôn bán làm sao được? Nghĩ đến nắng gió bà đã sợ. Tuy vậy mà bà vẫn phải ăn. Chao ôi! Nếu người ta không phải ăn thì đời sẽ giản dị biết bao? Thức ăn không bao giờ tự nhiên chạy vào mồm. Có làm thì mới có. Nhưng bây giờ yếu đuối rồi, bà không còn kham được những việc nặng nề, cũng không còn chịu đựng được nắng sương. Bà phải kiếm việc nhà, việc ở trong nhà. Ở làng này, chỉ có việc bế em, như một con bé mười một, mười hai tuổi. Mới đầu còn có nhiều người muốn thuê. Ai cũng nghĩ rằng những bà già tính cẩn thận và chẳng bao nhiêu, bữa lưng bữa vực thế nào cũng đủ no; mà đã không no các cụ cũng chỉ lặng im, không ấm ức như những đồ trẻ nhãi, hơi một tí cũng đem chuyện nhà chủ đi kể với đủ mọi người hàng xóm… Nhưng thuê bà được ít lâu, tự nhiên người ta chán. Người ta nhận ra rằng thuê một đứa trẻ con lại có phần thích hơn. Trẻ con cạo trọc đầu. Những lúc tức lên, có muốn cốc nó dăm ba cái thì cứ cốc. Chẳng ai kêu ác! Nhưng bà lão đầu đã bạc. Người ta tức bà đến gần sặc tiết ra đằng mũi cũng không thể giúi đầu bà xuống mà cốc. Cũng không thể chửi. Mắng một câu, đã đủ mang tiếng là con người tệ. Mà bà thì lẩm cẩm, chậm chạp, lì rì. Bà rờ như thể xẩm rờ. Tay bà, đưa bát cơm lên miệng cũng run run. Cơm vương vãi. Tương mắm rớt ra mâm, rớt xuống yếm bà, rớt cả vào đầu tóc, mặt mũi, quần áo đứa bé nằm ở lòng bà. Rồi hơi trái gió, trở trời, bà lại đau mình. Suốt đêm bà thở dài với rên rẩm kêu trời. Có khi bà lại khóc lóc, hờ con. Nghe rợn cả người. Như vậy thì chịu làm sao được? Ấy thế là người ta lại phải tìm cớ tống bà đi. Bà lại phải gạ gẫm ở cho nhà khác… Không đầy một năm trời bà thay đổi đến năm, sáu chủ. Mỗi lần đổi chủ là một lần hạ giá. Thoạt tiên cơm nuôi tháng một đồng. Rồi cơm nuôi tháng năm hào. Rồi cơm nuôi, một năm bốn đồng. Rồi hai đồng. Rồi chẳng có đồng nào. Đến nước ấy mà cũng chẳng ma nào chịu được. Một hôm, người chủ cuối cùng sai bà xách hai cái lọ đi kín nước. Bà bào bà chỉ có thể mang một lọ. Y đã lấy sự ấy làm khó chịu, nhưng cố nhịn. Nhưng một lọ cũng không xong. Bà xách một lọ nước đầy, ở dưới cầu ao bước lên bờ, chẳng biết bẩy rẩy thế nào mà ngã khuỵu xuống, vỡ tan cái lọ và què một bên tay. Nghe tiếng bà kêu, chủ nhà phải chạy ra đỡ bà về. Không ai có thừa cơm nuôi báo cô bà. Y bèn đãi bà năm hào cho bà về hưu trí. Từ ngày ấy đến nay tính ra đã hơn ba tháng rồi… Trích truyện ngắn “ Một bữa no”, Nam Cao Ngữ liệu 2 Tiếng trống thu không trên cái chòi của huyện nhỏ; từng tiếng một vang ra để gọi buổi chiều. Phương tây đỏ rực như lửa cháy và những đám mây ánh hồng như hòn than sắp tàn. Dãy tre làng trước mặt đen lại và cắt hình rõ rệt trên nền trời. Chiều, chiều rồi. Một chiều êm ả như ru, văng vẳng tiếng ếch nhái kêu ran ngoài đồng ruộng theo gió nhẹ đưa vào. Trong cửa hàng hơi tối, muỗi đã bắt đầu vo ve. Liên ngồi yên lặng bên mấy quả thuốc sơn đen; đôi mắt chị bóng tối ngập đầy dần và cái buồn của buổi chiều quê thấm thía vào tâm hồn ngây thơ của chị Liên không hiểu sao, nhưng chị thấy lòng buồn man mác trước cái giờ khắc của ngày tàn... Trích Hai đứa trẻ,Thạch Lam 16/11/2022 0 Trả lời Viết đoạn văn nêu cảm nhận về nhân vật được nói đến trong 2 đoạn ngữ liệu sau đây Viết đoạn văn nêu cảm nhận về nhân vật được nói đến trong 2 đoạn ngữ liệu sau đây Ngữ liệu 1 Nuôi cháu bảy năm trời, mãi cho đến khi nó đã mười hai, bà cho nó đi làm con nuôi người ta lấy mười đồng. Thì cải mả cho bố nó đã mất tám đồng rồi. Còn hai đồng bà dùng làm vốn đi buôn, kiếm mỗi ngày dăm ba xu lãi nuôi thân. Có chạy xạc cả gấu váy, hết chợ gần đến chợ xa, thì mới kiếm nổi mỗi ngày mấy đồng xu. Sung sướng gì đâu! Ấy thế mà ông trời ông ấy cũng chưa chịu để yên. Năm ngoái đấy, ông ấy còn bắt bà ốm một trận thập tử nhất sinh. Có đồng nào hết sạch. Rồi chết thì không chết nhưng bà lại bị mòn thêm rất nhiều sức lực. Chân tay bà đã bắt đầu run rẩy. Người bà thỉnh thoảng tự nhiên bủn rủn. Đang ngồi mà đứng lên, hai mắt cũng hoa ra. Đêm nằm, xương cốt đau như giần. Đi đã thấy mỏi chân. Như vậy thì còn buôn bán làm sao được? Nghĩ đến nắng gió bà đã sợ. Tuy vậy mà bà vẫn phải ăn. Chao ôi! Nếu người ta không phải ăn thì đời sẽ giản dị biết bao? Thức ăn không bao giờ tự nhiên chạy vào mồm. Có làm thì mới có. Nhưng bây giờ yếu đuối rồi, bà không còn kham được những việc nặng nề, cũng không còn chịu đựng được nắng sương. Bà phải kiếm việc nhà, việc ở trong nhà. Ở làng này, chỉ có việc bế em, như một con bé mười một, mười hai tuổi. Mới đầu còn có nhiều người muốn thuê. Ai cũng nghĩ rằng những bà già tính cẩn thận và chẳng bao nhiêu, bữa lưng bữa vực thế nào cũng đủ no; mà đã không no các cụ cũng chỉ lặng im, không ấm ức như những đồ trẻ nhãi, hơi một tí cũng đem chuyện nhà chủ đi kể với đủ mọi người hàng xóm… Nhưng thuê bà được ít lâu, tự nhiên người ta chán. Người ta nhận ra rằng thuê một đứa trẻ con lại có phần thích hơn. Trẻ con cạo trọc đầu. Những lúc tức lên, có muốn cốc nó dăm ba cái thì cứ cốc. Chẳng ai kêu ác! Nhưng bà lão đầu đã bạc. Người ta tức bà đến gần sặc tiết ra đằng mũi cũng không thể giúi đầu bà xuống mà cốc. Cũng không thể chửi. Mắng một câu, đã đủ mang tiếng là con người tệ. Mà bà thì lẩm cẩm, chậm chạp, lì rì. Bà rờ như thể xẩm rờ. Tay bà, đưa bát cơm lên miệng cũng run run. Cơm vương vãi. Tương mắm rớt ra mâm, rớt xuống yếm bà, rớt cả vào đầu tóc, mặt mũi, quần áo đứa bé nằm ở lòng bà. Rồi hơi trái gió, trở trời, bà lại đau mình. Suốt đêm bà thở dài với rên rẩm kêu trời. Có khi bà lại khóc lóc, hờ con. Nghe rợn cả người. Như vậy thì chịu làm sao được? Ấy thế là người ta lại phải tìm cớ tống bà đi. Bà lại phải gạ gẫm ở cho nhà khác… Không đầy một năm trời bà thay đổi đến năm, sáu chủ. Mỗi lần đổi chủ là một lần hạ giá. Thoạt tiên cơm nuôi tháng một đồng. Rồi cơm nuôi tháng năm hào. Rồi cơm nuôi, một năm bốn đồng. Rồi hai đồng. Rồi chẳng có đồng nào. Đến nước ấy mà cũng chẳng ma nào chịu được. Một hôm, người chủ cuối cùng sai bà xách hai cái lọ đi kín nước. Bà bào bà chỉ có thể mang một lọ. Y đã lấy sự ấy làm khó chịu, nhưng cố nhịn. Nhưng một lọ cũng không xong. Bà xách một lọ nước đầy, ở dưới cầu ao bước lên bờ, chẳng biết bẩy rẩy thế nào mà ngã khuỵu xuống, vỡ tan cái lọ và què một bên tay. Nghe tiếng bà kêu, chủ nhà phải chạy ra đỡ bà về. Không ai có thừa cơm nuôi báo cô bà. Y bèn đãi bà năm hào cho bà về hưu trí. Từ ngày ấy đến nay tính ra đã hơn ba tháng rồi… Trích truyện ngắn “ Một bữa no”, Nam Cao Ngữ liệu 2 Tiếng trống thu không trên cái chòi của huyện nhỏ; từng tiếng một vang ra để gọi buổi chiều. Phương tây đỏ rực như lửa cháy và những đám mây ánh hồng như hòn than sắp tàn. Dãy tre làng trước mặt đen lại và cắt hình rõ rệt trên nền trời. Chiều, chiều rồi. Một chiều êm ả như ru, văng vẳng tiếng ếch nhái kêu ran ngoài đồng ruộng theo gió nhẹ đưa vào. Trong cửa hàng hơi tối, muỗi đã bắt đầu vo ve. Liên ngồi yên lặng bên mấy quả thuốc sơn đen; đôi mắt chị bóng tối ngập đầy dần và cái buồn của buổi chiều quê thấm thía vào tâm hồn ngây thơ của chị Liên không hiểu sao, nhưng chị thấy lòng buồn man mác trước cái giờ khắc của ngày tàn... Trích Hai đứa trẻ,Thạch Lam 16/11/2022 0 Trả lời Viết 1 đoạn văn kể về kỉ niệm của mình vói người bạn thân có sử dụng yếu tố miêu tả biểu cảm Viết 1 đoạn văn kể về kỉ niệm của mình vói người bạn thân có sử dụng yếu tố miêu tả biểu cảm 17/11/2022 0 Trả lời Viết bài văn nói về lòng kiên trì sử dụng yếu tố miêu tả và biểu cảm nói về lòng kiên trì sử dụng yếu tố miêu tả +biểu cảm 17/11/2022 0 Trả lời Có nhận định cho rằng Ai ma tốp đã khơi dậy, mở đường cho một xã hội phát triển và tiến bộ hơn bằng sự hiểu biết của em qua văn bản "Hai cây phong". Em hãy làm sáng tỏ nhận định trên Có nhận định cho rằng Ai ma tốp đã khơi dậy,mở đường cho một xã hội phát triển và tiến bộ hơn bằng sự hiểu biết của em qua văn bản "Hai cây phong" hãy làm sáng tỏ nhận định trên Nêu nhận định 22/11/2022 0 Trả lời Viết một bài văn giới thiệu về tác giả thơ mới Viết một bài văn giới thiệu về tác giả thơ mới - Giới thiệu chung tên, quê, xuất thân, năm sinh, năm mất - Cuộc đời - con người tiểu sử - Sự nghiệp sáng tác + Tác phẩm chính + Phong cách sáng tác + Vị trí trong nên văn học 24/11/2022 0 Trả lời Theo em, nguyên nhân nào quyết định sự hồi sinh Giôn-Xi? Theo em nguyên nhân nào quyết định sự hồi sinh Giôn-Xi 25/11/2022 0 Trả lời Theo em, nguyên nhân nào quyết định sự hồi sinh Giôn-xi? Theo em nguyên nhân nào quyết định sự hồi sinh Giôn-Xi Giúp mình với ạ 25/11/2022 1 Trả lời Viết đoạn văn trình bày suy nghĩ của em về tịnh thần tự học trong đoạn văn sử dụng ít nhất 2 câu ghép viết đoạn văn trình bày suy nghĩ của em về tịnh thần tự học trong đoạn văn sử dụng ít nhất 2 câu ghép giúp mik với ak mik cần gâsp 28/11/2022 0 Trả lời Người xưa có câu “Lá lành đùm lá rách” khuyên chúng ta điều gì? Trong câu Người xưa có câu “Lá lành đùm lá rách” khuyên chúng ta phải yêu thương và đùm bọc lẫn nhau Dấu ngoặc có có ý nghĩa gì 28/11/2022 0 Trả lời ZUNIA9 XEM NHANH CHƯƠNG TRÌNH LỚP 8 YOMEDIA
Em hãy viết bài văn nghị luận xã hội Trách nhiệm của con cái đối với cha mẹ để bày tỏ quan điểm của bản thân về vấn đề này đồng thời qua đó giúp người đọc hiểu hơn về đạo làm con, từ đó có những cách ứng xử phù hợp với đạo đức văn hóa truyền thống của dân tộc. Đề bài Nghị luận xã hội Trách nhiệm của con cái đối với cha mẹMục Lục bài viếtI. Dàn ý chi tiết 1. Mở bài 2. Thân bài 3. Kết bàiII. Bài văn mẫu Nghị luận xã hội Trách nhiệm của con cái đối với cha mẹ I. Dàn ý Nghị luận xã hội Trách nhiệm của con cái đối với cha mẹ Chuẩn 1. Mở bài- Dẫn ra một vài câu ca dao tục ngữ rồi đi vào vấn đề cần nghị luận. 2. Thân bàia. Định nghĩa- Đó là ý thức của con người về những việc, những hành động mình cần phải làm và được người khác kỳ vọng, mà trong bài viết này chính là trách nhiệm với cha mẹ, bao gồm sự yêu thương, chăm sóc và lòng biết Vì sao ta phải có trách nhiệm đối với cha mẹ?- Cha mẹ là người đã sinh ra ta, cho ta sinh mạng, mẹ đã hy sinh cả tuổi thanh xuân, nhan sắc, chịu bao cực khổ để nuôi nấng ta thành người. Cha đã hy sinh cả cuộc đời, làm lụng vất vả để cho ta một cuộc sống đầy đủ vật chất. Tuy chịu nhiều vất vả nhưng cha mẹ chưa bao giờ ca thán lấy nửa Không chỉ sinh ra ta, nuôi lớn ta thành người, mà chính cha mẹ là người cho ta một cuộc đời tốt đẹp, bao dung ta hết lần này đến lần khác. Cho dù cả thế giới có bỏ rơi bạn nhưng cha mẹ thì không bao Cha mẹ là người duy nhất hy sinh tất cả vì chúng ta, ước muốn duy nhất của họ là cho chúng ta một cuộc đời tốt đẹp lấy ví dụ nhân vật Lão Hạc.- Cha mẹ là người đóng vai trò quan trọng nhất trong việc giáo dục chúng ta thành người, cho chúng ý thức về thế giới, nâng bước ta vào Trách nhiệm của con cái- Khi cha mẹ còn trẻ khỏe, chúng ta có trách nhiệm khiến cha mẹ luôn vui vẻ, hạnh phúc, không phải phiền lòng. Luôn luôn rèn luyện tu dưỡng đạo đức, học tập chăm chỉ để khiến cha mẹ yên tâm, có trách nhiệm giúp cha mẹ san sẻ gánh Khi cha mẹ già yếu thì có trách nhiệm chăm lo cho cuộc sống của cha mẹ, thường xuyên thăm hỏi sức khỏe của cha mẹ, nếu cha mẹ ốm đau thì phải tận tình chăm sóc, đưa đi thăm khám không quản nắng Khi cha mẹ đã già yếu, đầu óc không minh mẫn thì ta lại càng phải ân cần hơn nữa, không được làm cha mẹ cảm thấy bản thân là gánh nặng của con cái, phải dốc hết lòng yêu thương, chăm Khi cha mẹ chẳng may qua đời, thì phận là con cái phải có trách nhiệm lo liệu tang lễ, hậu sự cho thật chu đáo, tỏ rõ tấm lòng đau xót, tiếc thương, hằng năm cúng giỗ, lễ tết cũng nhất định phải tươm tất đầy Phê phán một số những bất cập trong xã hội hiện tại- Nhẫn tâm bỏ rơi cha mẹ, không thăm hỏi chăm sóc, đối xử lạnh lùng với cha Có kẻ còn ác tâm hành hạ, đánh đập cha mẹ Mải miết lao theo những cuộc vui của bản thân mà không để tâm đến cha mẹ già mong ngóng từng ngày.=> Khi cha mẹ đã mất đi rồi thì có hối hận cũng đã muộn Kết bài- Nêu cảm nghĩ cá nhân. II. Bài văn mẫu Nghị luận xã hội Trách nhiệm của con cái đối với cha mẹ Chuẩn"Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ, gian khổ cuộc đời không nặng gánh bằng cha", "Công cha như núi Thái Sơn/Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra/Một lòng thờ mẹ kính cha/Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con". Đây đều là những câu ca dao, tục ngữ mà ông cha ta bao đời nay vẫn luôn căn dặn, nhắc nhở con cháu phải ghi nhớ. Tôi vẫn nhớ có ai đó đã từng nói rằng "Cuộc sống chưa bao giờ dễ dàng cả. Khi bạn cảm thấy nó dễ dàng, nhất định là đang có người thay bạn gánh vác cái phần không dễ dàng ấy". Và đối với những đứa trẻ đang tuổi ăn tuổi lớn, đang còn vô âu vô lo như chúng ta, dĩ nhiên rằng cuộc sống của chúng ta thật tươi đẹp, có đôi lúc chúng ta khao khát trở thành người lớn biết bao. Thế nhưng chúng ta chẳng thể mường tượng được rằng những người lớn như bố mẹ đang phải gánh trên vai biết bao nhiêu gánh nặng, biết bao nhiêu nỗi lo lắng cơm áo gạo tiền, bao gồm cả tương lai của con cái nào là học đại học nào, rồi thì cả chuyện kết hôn, thậm chí kiêm luôn cả phần chăm cháu. Có lẽ kể từ khi làm cha mẹ họ chưa từng có ngày nào được thoải mái sống chỉ sống cho bản thân mình. Cha mẹ đã hy sinh nhiều như thế, tôi bỗng nghĩ đến một vấn đề rất đáng quan tâm đó là "Trách nhiệm của con cái đối với cha mẹ".Chưa làm cha, làm mẹ thì chưa thấm hết những nỗi vất vả mà cha mẹ ta đã gánh vác trong suốt nhiều năm trời, thế nên thông qua bài viết này tôi muốn giúp các bạn phần nào hiểu rõ được những gì mà các bậc cha mẹ đã hy sinh cho con cái của mình, từ đó mọi người có thể biết mình nên đối xử và có trách nhiệm gì với cha mẹ hôm nay và mai sau. Vậy trách nhiệm là gì? Đó là ý thức của con người về những việc, những hành động mình cần phải làm và được người khác kỳ vọng, mà trong bài viết này chính là trách nhiệm với cha mẹ, bao gồm sự yêu thương, chăm sóc và lòng biết ơn. Vậy vì sao chúng ta phải có trách nhiệm với cha mẹ, tôi xin được nêu ra những lý do sau mẹ là người có công sinh thành nên chúng ta, mẹ đã thai nghén đủ 9 tháng 10 ngày rồi lại chịu biết bao nhiêu khổ cực để đưa chúng ta đến với thế giới. Phải nói rằng đối với riêng bản thân tôi, người vĩ đại nhất trên thế giới này chính là những người mẹ, để sinh một đứa con họ đã phải chịu biết bao khổ sở, những cơn ốm nghén hành hạ, những lần đứa con bé bỏng quẫy đạp trong bụng, những lần chân bị chuột rút đau không nói nên lời. Mang thai là mẹ phải chấp nhận từ bỏ tuổi xuân, từ bỏ đi cái nhan sắc với thân hình mảnh dẻ đã từng một thời được biết bao người mến mộ trong đó có cả bố. Mẹ chấp nhận từ một người phụ nữ dịu dàng, ngăn nắp, lúc nào cũng thơm tho sạch sẽ để biến thành một bà mẹ bỉm sữa, đầu bù tóc rối, hai mắt thâm quầng, mất ngủ liên tục vì trông cho con được giấc ngủ tròn vành. Không chỉ thế, khoảnh khắc vượt cạn của người phụ nữ là đáng nhớ và mỗi một đứa con đều phải biết thật rõ mẹ nó đã đau đớn đến độ nào. Nếu mẹ sinh thường thì cũng quằn quại, hét đến khản cổ cả ngày trời, nếu mẹ sinh mổ thì ôi chao cũng chẳng bớt đi bao nhiêu đau đớn, mũi thuốc tê chích vào tủy sống khiến mẹ ứa nước mắt, vết mổ khiến mẹ đến thở thôi cũng là một vấn đề, rồi bao nhiêu năm tháng sau này mỗi khi trái gió trở trời lưng mẹ lại đau. Thế nhưng các bạn thấy đấy, chẳng bao giờ mẹ than vãn rằng ngày đó mẹ đã đau đớn như thế nào, mà chỉ nghe mẹ kể về niềm hạnh phúc khi được bế con trên tay. Còn bố, biết bao đêm ròng bố đã cùng mẹ chăm con, ai bảo rằng cha không hy sinh nhiều bằng mẹ, nếu mẹ ngày ngày chăm bẵm con khôn lớn, thì bố lại phải bước ra ngoài kia để gánh lấy gió bão cuộc đời, đem về cho con một cuộc sống tốt đẹp, có thêm con bố phải lao động vất vả hơn, cật lực hơn không chỉ vì con của hôm nay mà còn vì con của 20 năm sau nữa, khi con lớn khôn, khi con lập gia đình, cha đã nghĩ ra biết bao thứ phải lo lắng. Thế đấy, có đi hết cuộc đời ta cũng chẳng bao giờ đi hết lời ru của mẹ, chẳng đếm hết được nỗi vất vả của cha là mẹ không chỉ sinh ra ta, nuôi lớn ta thành người, mà chính cha mẹ là người cho ta một cuộc đời tốt đẹp, bao dung ta hết lần này đến lần khác. Cho dù cả thế giới có bỏ rơi bạn nhưng cha mẹ thì không bao giờ, như nhà thơ Chế Lan Viên đã viết "Con dù lớn vẫn là con của mẹ/Đi hết đời, lòng mẹ vẫn theo con". Đối với người làm cha mẹ dù con có 80 tuổi đầu thì trong mắt họ đứa con này vẫn là một đứa trẻ, một đứa trẻ cần họ chở che, chăm cuộc đời này chẳng có ai hy sinh cho chúng ta, yêu thương chúng ta nhiều hơn cha mẹ cả, họ luôn muốn dành cho chúng ta sự đãi ngộ và điều kiện sống tốt nhất. Tôi đã từng đọc nhiều bài báo nói về những người cha, người mẹ nhịn ăn nhịn mặc, chắt bóp từng đồng từng hào để tiết kiệm gửi tiền lên cho con ăn học, với mong muốn con thành tài đỗ đạt. Cái lúc ấy họ chẳng bao giờ nghĩ đến chuyện là sau này con khôn lớn sẽ báo đáp mình như thế nào, mà đơn giản là tình yêu thương vô bờ bến của bậc làm phụ mẫu khiến họ chấp nhận hy sinh hết tất cả vì con. Điều ấy thể hiện rất rõ trong một tác phẩm văn học mà nếu như ai yêu văn học Việt Nam đều có thể nhận ra, ấy là nhân vật Lão Hạc, một phận đời khốn khổ, điển hình cho tầng lớp nông dân trước cách mạng. Vì thương con, nên cố làm lụng để tiết kiệm tiền cho con, rồi chẳng may đổ bệnh, tiền bạc đội nón ra đi gần hết, cuối cùng ông lão gửi lại tiền cho bạn nhờ chuyển cho con trai, còn bản thân mình thì tự tử chết, bởi sợ sẽ ăn phạm vào tiền của con. Thế mới thấy tấm lòng của cha mẹ, đến mạng sống họ cũng vì con mà hy mẹ không chỉ sinh thành, nuôi dưỡng, hy sinh cho chúng ta mà còn có công lớn nhất trong việc giáo dục chúng ta thành người. Từ một đứa trẻ còn bế trên tay, qua đôi bàn tay dìu dắt của cha mẹ, 10 tháng ta đã chập chững những bước đi đầu đời, qua những lời ngọt ngào âu yếm, hơn một năm ta đã biết bập bẹ cất lên tiếng "cha", tiếng "mẹ" đầu tiên. Cứ như thế, cha dạy ta tập đọc, mẹ dạy ta tập viết, cả cha và mẹ dạy ta những quy tắc ứng xử, những điều căn bản như câu chào, lời thưa, dạy ta cả cách ăn uống, cách làm việc nhà, dạy ta từ cách cầm cái thìa, cái đũa cho đến dạy ta tư cách làm người, cách đối nhân xử thế,... Có thể nói rằng gia đình chính là môi trường giáo dục căn bản và quan trọng nhất giúp định hình tính cách và phẩm chất của một con người, mà cha và mẹ là những người thầy, người cô tuyệt vời nhất, tận tụy và tâm huyết nhất trên vậy với bấy nhiêu lý do thôi cũng đủ để chúng ta hiểu rằng bản thân phải có trách nhiệm vô cùng to lớn đối với cha mẹ, để báo đáp công ơn, sự hy sinh cao cả mà cha mẹ đã dành cho chúng ta cả nửa đời người. Mỗi chúng ta đều phải lấy chữ "Hiếu" làm đầu, coi nó là kim chỉ nam cho cuộc sống, bởi nếu đối xử với cha mẹ còn chưa nên thì đừng bao giờ nghĩ đến việc có thể thành công ngoài xã hội. Khi cha mẹ còn trẻ khỏe, chúng ta có trách nhiệm khiến cha mẹ luôn vui vẻ, hạnh phúc, không phải phiền lòng vì những chuyện nhỏ nhặt của bản thân. Luôn luôn rèn luyện tu dưỡng đạo đức, học tập chăm chỉ để khiến cha mẹ yên tâm, có trách nhiệm giúp cha mẹ san sẻ gánh nặng, tuổi nhỏ làm việc nhỏ tùy theo sức của mình. Khi cha mẹ già yếu thì có trách nhiệm chăm lo cho cuộc sống của cha mẹ, thường xuyên thăm hỏi sức khỏe của cha mẹ, nếu cha mẹ ốm đau thì phải tận tình chăm sóc, đưa đi thăm khám không quản nắng mưa. Khi cha mẹ đã già yếu, đầu óc không minh mẫn thì ta lại càng phải ân cần hơn nữa, không được làm cha mẹ cảm thấy bản thân là gánh nặng của con cái, phải dốc hết lòng yêu thương, chăm sóc. Khi cha mẹ chẳng may qua đời, thì phận là con cái phải có trách nhiệm lo liệu tang lễ, hậu sự cho thật chu đáo, tỏ rõ tấm lòng đau xót, tiếc thương, hằng năm cúng giỗ, lễ tết cũng nhất định phải tươm tất đầy đủ. Trách nhiệm của người làm con không chỉ dừng lại ở khi cha mẹ còn tại thế, mà còn kéo dài mãi về sau này khi cha mẹ đã không còn nữa, thể hiện lòng hiếu đạo và sự biết ơn sâu sắc đối với các bậc sinh thành. Nói tóm lại cha mẹ đối với con cái như thế nào, thì phận làm con lại càng phải ý thức sâu sắc và có trách nhiệm đền đáp công ơn ấy một cách ân cần và tử nhiệm của con cái tuy vậy nhưng cũng chẳng bao giờ sánh được bằng công ơn của cha mẹ, thế mà vẫn có một số con người vô ơn, vô trách nhiệm với chính cha mẹ của mình. Được cha mẹ hết lòng nuôi lớn thế rồi như một con chim đã đủ lông đủ cánh cứ thế lao đi trong nỗi buồn bã của cha mẹ, họ quên đi sự hy sinh của cha mẹ, không buồn hỏi han, chăm sóc, mặc kệ cha mẹ già sống trong cô đơn buồn tủi. Thậm chí có những con người nhẫn tâm bỏ đói, đánh đập cả cha mẹ, thậm chí là ra tay sát hại, thứ con như thế đâu còn là con người nữa. Chỉ khổ cho kiếp làm cha mẹ, cả đời hy sinh vất vả thế nhưng đứa con mà họ nuôi nấng lại trở thành những kẻ vô ơn, bất hiếu. Rồi cũng có những đứa con có lẽ khi còn trẻ họ chẳng nhận ra rằng cha mẹ đã gánh thay họ biết bao khó khăn, họ cứ lao vào những cuộc vui, theo đuổi những những lý tưởng cao xa. Họ cứ mải miết chạy giữa cuộc đời mà không hề nhận ra rằng cha mẹ đuổi theo họ ngần ấy năm cũng đã đến lúc đôi chân run rẩy, đôi mắt mờ dần rồi để khuất mất bóng đứa con của mình. Chỉ đến khi cha mẹ họ mất đi, những con người ấy mới giật mình, mới hoảng hốt nhận ra bản thân giờ đã thực sự trở thành kẻ mồ côi, lúc này đây họ mới thấy đau đớn, thấy hối tiếc vì chưa chăm sóc được cho cha mẹ ngày nào thì cũng đã vĩnh viễn là muộn tóm lại, bản thân mỗi chúng ta cần ý thức được trách nhiệm của bản thân đối với các đấng sinh thành, biết yêu thương, trân trọng và gắn bó gia đình. Bởi đó là nơi duy nhất luôn chào đón ta lúc ta mệt mỏi hay gục ngã, cũng là nơi duy nhất có những con người vĩ đại đã cho ta cả cuộc đời, luôn chờ đón ta trở về trong vòng tay yêu thương. Hãy sống là người có trách nhiệm khi còn có thể, bởi mỗi con người chỉ có một lần sống, đừng khiến bản thân phải hối hận và cha mẹ phải đau lòng nhé các Trên đây là nội dung bài Nghị luận xã hội Trách nhiệm của con cái đối với cha mẹ, để củng cố thêm kiến thức và kĩ năng viết văn nghị luận, các em có thể tham khảo thêm một số Bài văn hay lớp 10 khác như Nghị luận Suy nghĩ về tình bạn, Nghị luận xã hội về tình trạng tai nạn giao thông ở nước ta, Nghị luận xã hội về môi trường biển qua hiện tượng cá chết hàng loạt, Nghị luận xã hội Sống trong đời sống cần có một tấm lòng.
Con cái luôn được xem là tài sản lớn nhất của bố mẹ nhưng đối xử với con như thế nào lại là điều mà các bậc làm cha làm mẹ luôn trăn trở. Bài viết hy vọng phần nào cho bạn hiểu cách đối xử với con cái đúng mực, giúp cha mẹ và con hiểu nhau suy nghĩ của người Việt Nam, con trẻ phải nghe lời cha mẹ một chiều. Cha mẹ có phần áp đặt suy nghĩ, lối giáo dục của mình lên con. Tuy nhiên, trách nhiệm và cách đối xử của cha mẹ với con thế nào dường như ít được quan tâm. Con tuy là do cha mẹ sinh ra, nhưng trong quá trình nuôi dạy con, cha mẹ nên học cách đối xử với con cái chân thành và tôn trọng, cho con có không gian phát triển riêng. Tôn trọng, bình đẳng với con Trẻ nhỏ rất dễ nhạy cảm và luôn cần bố mẹ yêu thương, tôn trọng. Khi bị thiếu tôn trọng, trẻ sẽ có cảm giác không an toàn, tự co rút lại để đề phòng và để tự bảo vệ chính mình. Biết yêu thương, tôn trọng con cái đúng mức, biết tha thứ, bỏ qua những lỗi lầm của con sẽ giúp bố mẹ rút ngắn khoảng cách với con nhiều hơn. Không chê trách, mắng chửi Khi con cái phạm phải sai lầm, có lỗi, bố mẹ thường la mắng, chửi rủa con mình. Điều này là không nên, vì khi bị la mắng trẻ sẽ rất sợ hãi, cảm thấy không an toàn. Khi trẻ không có cảm giác an toàn, trẻ sẽ thiếu tự tin và ít chia sẻ, tâm sự thật lòng với bố mẹ, chúng không biết bố mẹ có thông cảm cho chúng hay không hay chỉ nghĩ theo ý của họ rồi lại chê trách, la mắng. Hãy thật sự cân nhắc trong từng lời nói, hãy thử ghi lại những điều mình nói và nghe lại xem mình thường nói chuyện với con như thế nào. Con cái là bản sao của cha mẹ. Cách bạn đối xử với con thế nào sẽ ảnh hưởng đến tâm lý, hành vi của trẻ Không áp đặt là cách đối xử với con cái thông minh Nhiều bậc phụ huynh tự cho mình quyền áp đặt, bắt con mình phải làm thế này thế kia, không được phép làm sai dù là những chuyện nhỏ nhặt. Họ tưởng rằng làm như vậy sẽ tốt cho con, nhưng ngược lại nó chỉ làm cho con thêm sợ hãi và ngày càng xa lánh họ. Ít ai biết, trẻ nhỏ rất dễ nhạy cảm và luôn cần bố mẹ yêu thương, che chở. Áp đặt, ra lệnh, điều khiển đều là những việc làm sai trái sẽ ảnh hưởng đến hành vi, tâm lý con trẻ. Kiên nhẫn với con cái Các bậc phụ huynh thường tỏ ra mệt mỏi vì thường xuyên phải trả lời hàng loạt các câu hỏi của con. Nhưng đơn giản hàng loạt câu hỏi đó chỉ bắt nguồn từ sự tò mò của trẻ, chúng muốn tìm hiểu về cuộc sống, về thế giới xung quanh chúng. Và bạn lại không đủ kiên nhẫn để trả lời tất cả các câu hỏi của trẻ hay trả lời qua loa hoặc thờ ơ không trả lời. Dần dần trẻ sẽ nhận ra thái độ đó và sẽ mất đi sự nhiệt tình trong việc tìm kiếm câu trả lời, tìm hiểu về tri thức. Khi chưa chắn chắn về câu trả lời bạn có thể hẹn trẻ dịp khác, sau đó tìm hiểu vấn đề và trả lời cho trẻ hiểu, nhưng cũng đừng bao giờ hứa suông cho qua chuyện. Trẻ tiểu học đang trong quá trình tìm hiểu thế giới, con sẽ có hàng vạn câu hỏi bất ngờ. Đừng khó chịu hay mất kiên nhẫn, bạn sẽ có được sự tin tưởng của con Không nói xấu con trước mặt người khác Trong những buổi họp ở trường hay trong các cuộc họp mặt, các bậc phụ huynh thường mang con mình ra để bàn tán. Những lời nói xấu, chê bai này quả thật chẳng có gì hay ho. Nhưng nếu con bạn nghe được chúng sẽ rất thất vọng. Hơn thế chúng sẽ cảm thấy bị tổn thương, tinh thần sa sút và khoảng cách giữa bố mẹ và các con ngày càng xa hơn. Luôn thành thật với con Ai cũng có tự ái, ai cũng có cái tôi riêng, ai cũng có luôn sợ sai, sợ thất bại, sợ người khác biết cái sai, cái xâu, cái lỗi của mình, ai cũng muốn mình đúng, ai cũng muốn được tôn trọng, ai ai cũng muốn mình được quan tâm, được yêu thương và tha thứ…Ai cũng biết mình phải luôn chân thành với mọi người thì mình mới nhận lại những điều tốt, ngay cả với con cái. Vì khi cho đi những gì bạn sẽ nhận lại những thứ ấy. Chân thành luôn là một đức tính tốt. Khi thất hứa hay có lầm lỗi gì hãy thành thật nhận lỗi, ngay cả khi mắc lỗi với con, bạn cũng nên nhận lỗi, xin lỗi chúng chứ không nên vì sĩ diện mà che dấu lỗi của mình bằng cách la mắng, trách móc ngược lại trẻ. Hãy nhớ mọi hành động của bố mẹ và cả những thành viên trong gia đình sẽ ảnh hưởng đến trẻ nhiều hơn những lời nói. Bố mẹ nên tự đặt mình vào vị trí của con để có thể biết và hiểu con nhiều hơn, học cách đối xử với con cái tốt hơn. >> Học cách dạy con của người Do Thái >> Cách dạy con của người Nhật tốt như thế nào? Ngân NgânCác bài viết của MarryBaby chỉ có tính chất tham khảo, không thay thế cho việc chẩn đoán hoặc điều trị y khoa.
trách nhiệm của người con đối với cha mẹ